MỘT ĐIỀU ƯỚC VÀ MÙA GIÁNG SINH
Lê Nguyễn Hằng
Khi còn bé, ai trong
chúng ta cũng đã được nghe bà hay mẹ kể, hoặc chính chúng ta đọc những truyện cổ
tích thần thoại như chuyện Tấm Cám, Ăn Một
Quả Trả Cục Vàng, Cây Tre Trăm Đốt, Ba Chiếc Rìu, Sự Tích Bánh Chưng Bánh Dầy… những
câu chuyện này đã chắp cánh cho chúng ta bay vào thế giới thần tiên, đưa tâm hồn
thơ ngây của chúng ta bồng bềnh vào trong nhiều khoảnh khắc mộng mị huyền diệu
của thời niên thiếu.
Những truyện cổ tích
này là những điều truyền miệng trong dân gian thường mang yếu tố hoang đường và
tưởng tượng, mục đích nói lên những ước mơ của con người và giáo dục con trẻ
cho chúng thấy cái thiện luôn thắng cái ác, làm việc lành thì sẽ được kết quả tốt.
Trong truyện thường có
một ông già hay một bà lão hiền lành gọi là Ông Bụt hoặc Bà Tiên. Ông Bụt có
râu tóc bạc phơ, tướng tá đầy đặn, phương phi, tay cầm một cây gậy trúc và Bà
Tiên, một phụ nữ da và tóc trắng như tuyết, dáng người mảnh mai, cặp mắt sáng
ngời, đôi khi trên vai có cánh và trên tay vung vẩy một cây đũa thần.
Những người ăn ở hiền
lành, khi gặp nạn ngồi khóc hoặc cầu khẩn thì Ông Bụt, Bà Tiên hiện ra, họ luôn
mở đầu bằng câu hỏi: “Tại sao con khóc?” rồi ra tay cứu người. Các vị này ban
cho một vài điều ước và khuyên răn con người nên ăn ở đạo đức, hiếu thảo và
giúp đỡ người khác để được may mắn, hạnh phúc; hoặc dẫn đường chỉ lối để người
hoạn nạn thoát ra khỏi bế tắc, đàn áp, hà hiếp, đầy ải cho nên người ta thường
khẩn cầu đến các vị cứu tinh này khi họ gặp bước đường cùng. Đó là những vị cứu
tinh vô hình của trẻ em Việt Nam.
Tại Hoa Kỳ, tuy trẻ em
cũng có những câu chuyện cổ tích huyền thoại tương tự như trẻ Việt, thí dụ
“Cinderella” cốt truyện giống như Tấm Cám. Tuy nhiên, ngày nay trẻ em Mỹ đã có
các Bà Tiên, Ông Bụt là những người bằng xương bằng thịt. Những người có lòng
bác ái, nhân từ, muốn đóng góp giúp trẻ em bị bệnh nguy kịch được khỏe mạnh
hơn, nhiều năng lực hơn, để chúng có sức chiến đấu và có cơ hội chiến thắng những
căn bệnh hiểm nghèo. Hội của những Ông Bụt, Bà Tiên này tên là Make-A-Wish Foundation,
đã đáp ứng được những điều ước cho hàng vạn trẻ em bệnh tật, mạng sống bị đe dọa.
Từ hôm đầu tháng 12, đây là năm thứ 11,
trong dịp Lễ Giáng Sinh, cửa hàng bách hóa Macy’s, một cái tên rất quen thuộc
với chúng ta, phát động chiến dịch cứu trợ, họ mời bạn viết một lá thư gửi cho
Santa, ông già Noel, chia sẻ điều ước chân thành của bạn và bỏ vào thùng thư
màu đỏ ở tiệm hay gửi trực tuyến (on line) và Macy’s sẽ đóng góp $1 tới hội
Make-A-Wish cho mỗi lá thư nhận được đến tối đa là 1 triệu đồng.
Vậy Make-A-Wish là gì?
Hàng chục ngàn nhà tài
trợ, người tự nguyện và ủng hộ viên đã đề xướng việc làm toại nguỵện điều ước của
những đứa trẻ bị bệnh hiểm nghèo. Họ tin rằng cái kinh nghiệm ban tặng này có
thể là chuyện đổi đời. Sự tin tưởng đơn giản nhưng mãnh liệt này đã hướng dẫn
và gây cảm hứng cho họ tiếp tục ban tặng những điều ước làm thay đổi cuộc đời của
các em bé thiếu may mắn.
Khởi đầu…
1. Từ nụ cười mãn nguyện của Chris
Nhân viên Hải Quan
Tommy Austin tâm sự với Ron Cox, Nhân Viên An Toàn Công Cộng của Arizona rằng
người bạn của vợ ông là Linda có một cậu con trai nhỏ tên là Chris Greicius, 7
tuổi, có thể sắp chết vì bệnh ung thư máu. Cậu bé Chris luôn khao khát được trở
thành một nhân viên cảnh sát để “đi bắt những tội phạm” với ông Austin. Ông
Austin yêu cầu ông Cox giúp đỡ. Trong lúc bà Linda cho biết là mạng sống của
Chris đang như chỉ mành treo chuông thì họ không ngờ đã được đông đảo người tiếp
tay phù trợ lời yêu cầu của ông Austin. Cảnh Sát Viên Jim Eaves sẽ đem xe tuần
tra tới và Cảnh Sát Viên Frank Shankwitz lái xe mô tô đi gặp máy bay trực thăng
của Nha An Toàn Công Cộng.
Ngày 29 tháng 4, trực
thăng đón Chris tại Scottsdale Memorial Hospital ở Arizona đến trụ sở trung
ương của Nha An Toàn Công Cộng, ở đó Chris và cha mẹ cậu bé được hướng dẫn một
vòng thăm trụ sở. Tại đó Trung Tá Dick Schaefer tặng cậu môt cái mũ “Smokey
Bear” và một trong những huy hiệu của ông và Chris đã trở thành Nhân Viên Danh
Dự Đầu Tiên và Duy Nhất của Nha An Toàn Công Cộng.
Thêm nữa, hai ông Cox
và Eaves đã đến John’s Uniforms đặt may đặc biệt một bộ đồng phục vừa với
Chris, nhân viên của nhà may phải làm việc thâu đêm để có bộ quần áo cho cậu bé
ngay ngày hôm sau. Một nhóm sĩ quan đã đem bộ đồng phục đến tận nhà cho Chris,
ông Shankwitz còn cho dựng những cái hình nón mầu cam (cones) dưới đất để Chris
điều khiển chiếc xe mô tô chạy bằng pin cho Chris hội đủ điều kiện để được những
cái “motorcycle officer’s wings”.
Nhưng ngày hôm sau, khi
họ đến nhà để giao những cái “cánh” đó thì bệnh đã trở nặng khiến Chris phải trở
lại nhà thương. Rất may là mọi thứ đã kịp thời đến với Chris trước khi em từ
giã cõi đời. Ngày 3 tháng 5, Chris đã ra đi với những món quà chung quanh em,
tay còn nắm chặt những cái cánh và em đã dành nụ cười sau cùng cho những người
đã cho em thật nhiều trong những giây phút cuối đời ngắn ngủi.
Em ra đi trong nụ cười
mãn nguyện vì đã đạt được điều ước của mình, em đã bình yên đi vào giấc ngủ ở một
nơi không còn đau đớn, không còn bệnh tật, không còn những mũi kim chích vào da
thịt bé bỏng non nớt của em nữa.
Chris
mỉm cười trong bộ đồng phục Cảnh Sát
Hai sĩ quan Frank
Shankwitz và Scott Stahl đã bay về Illinois dự đám tang của Chris, một đám tang
với nghi lễ trang trọng dành cho một sĩ quan vừa nằm xuống.
Xúc động về cái chết của
Chris, trên máy bay trở về nhà, hai ông đã bàn tính chuyện mở đầu cho một cái
gì tuyệt vời cho trẻ em. Rồi hè đến, một cuộc họp của nhóm sĩ quan Nha An Toàn
Công Cộng cùng với gia đình và bạn bè đã đánh dấu sự khởi đầu của Make-A-Wish.
Mùa xuân năm sau, 1982,
một phóng viên làm việc cho tờ báo của đài truyền hình NBC tường thuật về cơ
quan thiện nguyện nhỏ bé này đã đáp ứng những điều ước cho các trẻ em đang chiến
đấu cho sự sống mong manh của các em. Việc này đã làm rung động bao trái tim nhậy
cảm khiến hàng triệu người xem đã nhiệt liệt hưởng ứng xin được đóng góp và
Make-A-Wish Foundation được chính thức thành lập vào tháng 5 năm 1983.
2. Shelton ước mơ được tôn vinh sự
dũng cảm và lòng can đảm
Shelton, 15 tuổi, bị bệnh
ung thư, em ở gần chi nhánh cứu hỏa và cảnh sát địa phương ở Alabama, quê nhà của
em. Shelton ghé thăm trạm cứu hỏa hàng ngày ngay cả sau khi đi New York làm hóa
trị.
Shelton biết ơn sâu xa
những người có mặt đầu tiên (first responders) xuất hiện để giúp những người
trong cơn nguy biến. Mặc dù tai nạn thảm khốc ngày 11 tháng 9 xẩy đến trước khi
em chào đời, nhưng trái tim non nớt của em đã xúc cảm khi xem truyền hình nhìn
thấy những viên cảnh sát, những người lính cứu hỏa và những nhân viên bảo vệ an
ninh, xông vào cõi chết để tìm đường sống cho những người không quen biết, khiến
em rất cảm phục sự đoàn kết, dũng cảm và hy sinh của mọi người trong ngày bi
thương đó.
Như đã ước nguyện,
Shelton được tuyên thệ là một Lính Chữa Lửa Danh Dự của Sở Cứu Hỏa New York, được
may cho bộ động phục của sở cứu hỏa, được phát cho huy hiệu, áo thun và nhiều
thứ nữa. Em còn được gặp ông ủy viên cứu hỏa của Thành Phố New York và đến trạm
cứu hỏa để được huấn luyện trở thành người đáp ứng đầu tiên. Em cũng được viếng
thăm Đài Kỷ Niệm ngày 11 tháng 9.
Shelton
tươi cười trong đồng phục cứu hỏa
Bà Robby, mẹ của
Shelton nói rằng: “Không có cảm giác nào tuyệt vời cho cha mẹ hơn là khi thấy đứa
con bệnh hoạn của mình được sống cái giây phút kỳ diệu khi điều nó mơ ước đang
thành sự thực trước mắt, khiến nó hoàn toàn quên đi chuyện đau đớn như nhà
thương, thử máu hay làm hóa trị.”
3. Paige ước muốn được có một con chó
Paige, 6 tuổi, bị bệnh
rối loạn mạch máu. Mới học lớp mẫu giáo mà em đã có thể bị suy nội tạng bất cứ
lúc nào nên em phải chịu chích thuốc và làm hóa trị. Đi đâu em cũng đem theo
chú chó nhỏ nhồi bông, ngay cả những giây phút khó khăn và bệnh hoạn. Em ước mong
có một con chó thật làm bầu bạn trong lúc đau đớn và trị bệnh.
Một ngày Giáng Sinh, Santa,
ông già Noel, và mấy người tự nguyện của hội Make-A-Wish đã đến thăm Paige với
người bạn mới Cooper.
Ông Santa đã nói với
Paige: “Ông nhận được thư của con, và con nói điều ước của con là một con chó
nhỏ, đây con xem, ông đã tìm ra một chú chó nhỏ cho con nè.”
Được Santa đích thân đến
giao điều ước thật là giây phút quá thần tiên cho Paige, nhất là khi ông nói:
“Thường thì ông không làm việc này, nhưng đây là một điều ước đặc biệt nên ông
rất vui lòng đến giao tận tay cho con.” Paige đã chụp hình với ông Santa và
Cooper, con chó yêu quý.
Paige
mỉm cười cùng với Santa và Cooper
Chó Cooper bé nhỏ giống
như một liều thuốc hiệu nghiệm, giúp cho Paige mạnh mẽ hơn, can đảm hơn trong
khi chữa trị bệnh nan y và em rất hạnh phúc có Cooper ở bên cạnh an ủi, vỗ về
lúc đau đớn vì hóa trị hành hạ.
***
Khi các em nhỏ phải chiến
đấu với bệnh nan y thì thường xuyên phải đến nhà thương để chẩn bệnh, lấy máu,
chụp hình X-Ray, MRI, hóa trị… thân xác các em nhỏ tội nghiệp này đều đớn đau,
tàn tạ, mỏi mệt và nhất là sợ hãi, thì làm gì còn có tuổi thơ?
Bác sĩ, y tá và chuyên
viên y tế đồng nói rằng cái kinh nghiệm về điều ước kỳ diệu này đồng hành với sự
chữa trị bằng thuốc đã gíúp cho bệnh nhân về cảm xúc lẫn thể xác, đôi khi ngay
cả sự sống còn.
Khi đứa trẻ được toại
nguyện, chúng có lòng tin thay cho sự sợ hãi, có niềm vui thay cho buồn lo, những
điều này là linh dược giúp cho các em cả mặt thể xác lẫn tinh thần để chống chọi
với căn bệnh trầm kha và bảo toàn sinh mạng.
Riêng năm ngoái 2017,
Make-A-Wish đã hoàn thành 15,300 ước nguyện. Nhưng cứ mỗi ước mơ vửa được thực
hiện thì lại có một em khác bị lâm trọng bệnh và có một điều ước. Make-A-Wish
tiếp tục cam kết đi theo con đường tốt đẹp đã vạch ra và sẽ đáp ứng cho tất cả
các em đủ điều kiện và họ mong chờ cái ngày không còn một em nào bị bệnh đe dọa
tính mạng nữa.
Quả thật đáng vinh danh
những tâm hồn cao thượng, những trái tim bác ái của các thành viên hội, đã biến
giấc mơ thành hiện thực. Có thể nói những tấm lòng nhân hậu vô bờ này đã đem
sinh khí, hơi thở truyền cho những thân thể bé nhỏ mong manh hầu giúp duy trì mạng
sống cho các em. Mong rằng hội Make-A-Wish ngày càng phát triển mạnh, tăng thêm
nhiều hội viên tham gia làm Ông Bụt, Bà Tiên.
Các thiên thần bé nhỏ
đáng yêu ơi! Giáng Sinh về, cầu xin những điều ước của các em được toại nguyện,
đem lại sức mạnh và niềm vui giúp các em thắng bệnh tật và sống một cuộc sống
bình thường như các em khỏe mạnh trên cõi đời này.
Kính chúc tất cả quý vị
một mùa Giáng Sinh hạnh phúc và một năm mới an bình, dồi dào sức khỏe.
Lê Nguyễn Hằng
Tài liệu tham khảo: Wish.org/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét