Những người biểu tình đã biểu tình trên Đồi Capitol để chống lại đạo luật buộc TikTok phải cắt đứt quan hệ với ByteDance có trụ sở tại Trung Quốc hoặc đối mặt với lệnh cấm. (Ảnh: AP).
NGƯỜI MỸ PHẢN ỨNG TRƯỚC LỆNH CẤM TIKTOK CÓ THỂ XẢY RA
Liên Thành
Khi luật có thể cấm ứng dụng video ngắn TikTok được Quốc hội Hoa Kỳ thông qua, những người có ảnh hưởng dựa vào nền tảng 1 tỷ người dùng đang chỉ trích những nỗ lực của các nhà lập pháp có thể làm suy yếu sinh kế của họ.
Hãng tin Nikkei đã trò chuyện với những người sáng tạo tại South by Southwest, một lễ hội thường niên tôn vinh công nghệ, phim ảnh và âm nhạc.
Mối quan hệ của Lễ hội này với ngành công nghệ và giải trí đã khiến sự kiện này trở thành thỏi nam châm thu hút những người có ảnh hưởng cũng như các nhà tiếp thị trên mạng xã hội.
Trong sự kiện này, Hạ viện Hoa Kỳ đã thông qua luật hôm 14/3 rằng sẽ cấm TikTok nếu ứng dụng này không cắt đứt quan hệ với công ty mẹ ByteDance của Trung Quốc.
Khi được hỏi về việc tiến hành dự luật thông qua Quốc hội, người sáng tạo Chaz May dường như không quan tâm. Ông nói: “Chúng tôi đã nghe nói về ‘lệnh cấm’ trong vài năm nhưng nó chưa xảy ra. “Vì vậy, tôi không lo lắng. Tôi chưa từng nghe thấy bất kỳ mối lo ngại nào, ít nhất là ở những người xung quanh tôi, về việc Trung Quốc thu thập dữ liệu”.
Chaz May kiếm được phần lớn thu nhập từ TikTok, quảng cáo các sản phẩm và dịch vụ theo các hợp đồng tài trợ được ký thông qua đại lý của mình.
Trên TikTok – hơn cả các nền tảng khác – ngay cả nội dung từ những người sáng tạo nhỏ có ít người theo dõi cũng có thể thành công nếu thuật toán chọn nội dung đó và đưa nội dung đó lên nguồn cấp dữ liệu video đề xuất của người xem.
Doanh nhân và người sáng tạo Brent Chase cho biết: “Thật đáng thất vọng nếu TikTok bị Mỹ hóa, giống như Instagram”, người lo lắng về nguy cơ một số nhân vật đã nổi tiếng sẽ lấn át những tiếng nói khác.
Morales bắt đầu tạo nội dung vào năm 2019 và từ đó đã thu hút 3,5 triệu người theo dõi bằng những video hài hước về gia đình và văn hóa Mexico của ông.
Ông được mời tới Nhà Trắng vào ngày 7/3, ngày Tổng thống Joe Biden đọc Thông điệp Liên bang, thông qua công ty quản lý của ông.
Với cuộc bầu cử tổng thống sắp diễn ra vào tháng 11, chiến dịch tranh cử của ông Biden đã thiết lập một tài khoản TikTok chính thức. Tuy nhiên, một ngày sau khi Morales đến thăm Tòa Bạch Ốc, chính ông Biden cho biết ông sẽ ký dự luật có thể cấm ứng dụng này nếu Quốc hội thông qua.
Người sáng tạo nội dung là huyết mạch của TikTok. Theo một nghiên cứu của Trung tâm Nghiên cứu Pew vào năm 2023, trong số những người trưởng thành ở Hoa Kỳ, 25% người dùng hàng đầu tạo ra 98% nội dung.
Nhiều người sáng tạo nội dung, như Chaz May cho rằng, dự luật khó có thể được thông qua. Nhưng rất ít người chỉ dựa vào TikTok mà hầu hết còn sử dụng các nền tảng khác như YouTube và Instagram.
Sự tập trung vào TikTok nói riêng là nhờ sự kết hợp giữa lượng lớn khán giả và đội ngũ nhà tài trợ rộng rãi. Nếu điều này không thành công và người sáng tạo bắt đầu thấy nền tảng này không khả thi, họ có thể rời đi.
TikTok, với khoảng 170 triệu người dùng hàng tháng ở Mỹ, ngày nay không chỉ là nền tảng dành cho giới trẻ.
Gaylynn Baker, một diễn viên ở độ tuổi 80, hiện có 5,6 triệu người theo dõi, cho biết: “Tôi không thể tưởng tượng được việc cấm ứng dụng có nhiều người sử dụng như vậy”.
Về mối quan hệ của nền tảng với chính phủ Trung Quốc và những lo ngại về bảo mật dữ liệu, Baker nói rằng “Mỹ, Trung Quốc và Nga phải hòa hợp với nhau. Nếu không, sẽ không có ai sống sót”.
Quân đội Ukraine khai hỏa lựu pháo D-30. (Ảnh: AFP).
CHIẾN TRANH NGA-UKRAINA: TÌNH HÌNH VÀ NGUY CƠ
Liên Thành
Cuộc chiến Nga-Ukraina đang trong thế giằng co và khó có những đột phá lớn. Tổn thất với cả 2 bên là rất lớn và họ đều đang có những tính toán, cũng như chiến thuật phù hợp với điều kiện của mình. Vậy mỗi bên hiện đang có những chiến thuật gì và cơ hội đột phá nằm ở đâu? Kết cục cuộc chiến đang phụ thuộc vào điều gì? Chuyên gia Carl Schuster sẽ đưa ra những nhận định và dự đoán riêng của mình.
Gần đây, số người chết ở Ukraina trong cuộc chiến tranh Nga-Ukraina tiếp tục gia tăng, nhưng các chính trị gia Mỹ đang do dự trong việc có nên cung cấp thêm hỗ trợ hay không. Cuộc chiến đã đi vào bế tắc, cả Nga và Ukraina đều không thể đạt được bước đột phá lớn. Đồng thời, Mỹ và các đồng minh bắt đầu xem xét hậu quả của sự thất bại hoặc sụp đổ ở Ukraina.
Carl Schuster – giảng viên thuộc Đại học Hawaii Pacific cho rằng, chính sách xoa dịu và sự thất bại của phương Tây khuyến khích những kẻ xâm lược và độc tài. Hơn nữa, Tổng thống Nga Vladimir Putin không phải là người duy nhất đang theo dõi diễn biến này. Giống như việc chính ông có thể đã từng được khuyến khích bởi cuộc rút quân thảm khốc khỏi Afghanistan và cuộc di cư hàng loạt của Hoa Kỳ khỏi Ukraina vào năm 2022, việc từ bỏ Ukraina sẽ gửi thông điệp sai lầm tới những kẻ xâm lược ở các nơi khác nữa.
Tác giả Carl Schuster đã có bài bình luận về góc độ này đối với những gì đang xảy ra tại Ukraina hiện nay. Sau đây là những nội dung chính trong bài bình luận của ông.
Theo ông, do mức độ tham nhũng cao trong chính phủ Ukraina, viện trợ tài chính sẽ không giải quyết được vấn đề. Các nhà tài trợ cho Ukraina không nên lặp lại sai lầm của Mỹ ở những nơi như Afghanistan, Iraq mà chỉ nên cung cấp vũ khí và vật tư. Quan trọng hơn, họ nên giám sát và theo dõi các nguồn cung cấp được gửi đi để bảo đảm chúng đến tay quân đội chiến đấu chứ không phải chợ đen.
Tổng thống Ukraina Volodymyr Zelenskyy cần coi việc loại bỏ tham nhũng trong chính phủ là một ưu tiên chính trị và giao việc chiến đấu cho các tướng lĩnh của ông. Ông nên coi tham nhũng là tội phản quốc vì đất nước ông đang đấu tranh để sinh tồn. Những kẻ phạm tội phải bị đưa ra công lý và bị trừng phạt nghiêm khắc. Loại bỏ tham nhũng sẽ thúc đẩy niềm tin trong và ngoài nước vào chính phủ của ông Zelensky và bảo đảm lực lượng của ông được trang bị và cung cấp tốt hơn.
Về mặt chiến lược, Ukraina đang ở thế phòng thủ. Ukraina đang sử dụng lực lượng đặc biệt, máy bay không người lái và vũ khí tầm xa để xâm nhập sâu vào hậu phương của Nga và tấn công có chọn lọc các mục tiêu chính trị, kinh tế. Người Ukraina vẫn quyết tâm nhưng sự mệt mỏi vì chiến tranh không còn xa nữa. Những tổn thất vào mùa hè năm ngoái và tình trạng thiếu hụt vật chất gần đây đã tước đi thế chủ động trên chiến trường của Ukraina và mang lại cho Nga động lực mới ở khu vực Donbass.
May mắn thay, lực lượng phòng thủ ven biển, cũng như đội quân máy bay và tàu không người lái của Kyiv đã giữ được hải quân Nga, ngăn chặn bất kỳ cuộc tấn công quân sự nào từ sườn Biển Đen của nước này.
Về mặt chiến đấu, các công nghệ hiện đại như thiết bị không người lái và vũ khí chính xác đã khiến các lý thuyết và chiến thuật hiện nay của lực lượng vũ trang Nga và Ukraina trở nên lỗi thời. Điều này khiến quân đội hai nước không thể tiến hành các hoạt động cơ động.
Thay vào đó, họ buộc phải tham gia vào “chiến tranh vị trí” có lợi cho phe phòng thủ. Kết quả là, chiến tranh trở thành một cuộc chiến tiêu hao, mỗi nước cố gắng tiêu diệt ý chí chính trị của nước kia. Hành động của họ thiên về gây thương vong hơn là chiếm lại hoặc giữ lãnh thổ.
Nó giống như Thế chiến thứ nhất, nơi hỏa lực khổng lồ tàn phá một khu vực và quân phòng thủ của đối phương. Mặc dù vậy, quân phòng thủ vẫn có hỏa lực để ngăn chặn cuộc tấn công vượt ra ngoài khu vực bị phá hủy. Khoảng cách của mỗi lần tiến thêm được giới hạn ở vài trăm mét hoặc 1 đến 2 km với tổn thất rất lớn.
Hệ thống phòng không nhiều lớp, tên lửa đất đối không (SAM) tích hợp tầm xa, tầm trung và tầm ngắn và pháo phòng không tầm gần đã làm giảm sự đóng góp của sức mạnh không quân truyền thống vào nỗ lực chiến tranh. Máy bay không người lái phần lớn đảm nhận các nhiệm vụ hỗ trợ tầm gần (CAS) trong chiến đấu trên mặt đất.
Tuy nhiên, chưa quốc gia nào phát triển học thuyết hoặc chiến thuật toàn diện để tích hợp việc sử dụng máy bay không người lái trên quy mô lớn để hỗ trợ các kế hoạch điều động.
Dù vậy, máy bay không người lái dựa vào liên kết dữ liệu để liên lạc với bộ điều khiển, mang lại động lực và tầm quan trọng mới cho chiến tranh điện tử.
Do đó, việc phát hiện và gây nhiễu các liên kết điều khiển máy bay không người lái đã trở nên quan trọng như việc tấn công chính máy bay không người lái.
Ngược lại, Nga đáp trả bằng vũ khí tầm xa và pháo binh tấn công ồ ạt. Quân đội Nga đang sử dụng tên lửa đạn đạo để tấn công các thành phố và cơ sở hạ tầng của Ukraina. Không quân Nga đã học được cách không trực tiếp thách thức hệ thống phòng không của Ukraina.
Thay vào đó, họ sử dụng vũ khí tầm xa cho phép máy bay tấn công từ bên ngoài hoặc dọc theo lớp tên lửa phòng không của Ukraina. Một khi Ukraina đưa chiến đấu cơ F-16 tham chiến, Không quân Nga sẽ cố gắng đưa chúng vào tầm phủ sóng của tên lửa phòng không Nga thay vì tấn công chúng trên lãnh thổ do Ukraina kiểm soát.
Cả hai đội quân đều đang đào chiến hào sâu và cung cấp sự yểm trợ từ trên cao, bố trí quân đội bất cứ khi nào có thể trong các tòa nhà và thành trì bê tông để bảo vệ họ khỏi hỏa lực pháo binh, bom, máy bay không người lái, tên lửa và súng cối. Họ cũng đặt các bãi mìn để hạn chế sự di chuyển trên bộ của kẻ thù và lôi kéo những kẻ tấn công vào “vùng tiêu diệt” để quân phòng thủ có thể tập trung hỏa lực chống lại đối phương.
Cũng theo tác giả Carl Schuster, lực lượng chiến thuật của Ukraina được huấn luyện bài bản hơn lực lượng Nga và sử dụng tốt hơn các công nghệ hiện đại như máy bay không người lái và vũ khí chính xác như Hệ thống tên lửa pháo binh cơ động cao (HIMARS).
Tuy nhiên, họ đã phải chịu một trận thua lớn vào mùa hè năm ngoái. Ukraina đang cố gắng chiếm lại lãnh thổ bằng chiến thuật cơ động từ những năm 1980, họ tin rằng pháo binh hiện đại, vũ khí chính xác và chiến thuật máy bay không người lái của mình có thể vượt qua hệ thống phòng thủ nhiều tầng và được chuẩn bị tốt của Nga được hỗ trợ bởi lượng pháo binh lớn.
Kết quả là quân đội Ukraina đã phải trả giá đắt và thu được rất ít tiến bộ. Tính theo tỷ lệ, 31.000 người đã thiệt mạng ở Ukraina trong vài năm qua, tương đương với hơn 300.000 người chết trên chiến trường ở Mỹ. Tỷ lệ tử vong ngoài chiến trường thường tăng thêm 10%.
Nếu tình trạng này tiếp diễn, tinh thần và hiệu quả chiến đấu sẽ suy giảm. Ngoài ra, thương vong của dân thường thường vượt quá tổn thất về quân sự, càng ảnh hưởng đến ý thức chiến đấu của dân tộc. May mắn cho Ukraina, là các lực lượng chiến thuật của Nga dường như vẫn được huấn luyện kém, vô kỷ luật, thiếu linh hoạt về mặt chiến thuật và thiếu nguồn cung.
Kết quả của cuộc chiến sẽ phụ thuộc vào việc nước nào mất đi ý chí chính trị trước. Ông Putin hy vọng rằng những tổn thất liên tục ở Ukraina sẽ hủy hoại tinh thần và hiệu quả chiến đấu của quân đội nước này. Tuy nhiên, chắc chắn ông lo ngại hơn về những tổn thất quân sự và tinh thần trong nước của mình. Rốt cuộc, những tổn thất to lớn và hy sinh kinh tế trong Thế chiến thứ nhất đã dẫn đến sự sụp đổ của chế độ quân chủ Nga.
Tương tự như vậy, ông Zelensky nên ghi nhớ bài học lịch sử này. Ông có vẻ rất muốn giành lại lãnh thổ và dường như coi ý chí chính trị của đất nước là đương nhiên. Người của ông có quyết tâm nhưng cũng sẽ mệt mỏi. Ý chí của họ không phải là vô hạn, và ông nên điều chỉnh chiến lược và hành động của mình để tránh đạt đến giới hạn này của người dân.
Nói chung, dự đoán kết quả của chiến tranh là việc làm không mấy khôn ngoan, nhưng có thể đánh giá được hướng đi của chiến tranh trong tương lai.
Trừ khi tinh thần người dân ở cả hai nước sụp đổ hoàn toàn, chiến tranh sẽ tiếp tục kéo dài sang năm sau, nhưng đến mùa thu năm sau, mức độ giao tranh sẽ giảm xuống mức lẻ tẻ.
Bản thân cuộc chiến tranh Nga-Ukraina sẽ không kết thúc mà sẽ tiếp tục trong tình trạng căng thẳng cao độ nhưng hạn chế giao tranh cho đến khi các nhà lãnh đạo chính trị của cả hai bên tìm được các điều khoản hòa bình được cả hai bên chấp nhận. Đồng thời, Hoa Kỳ và các đồng minh phải làm mọi thứ có thể để hỗ trợ phòng thủ Ukraina.
Trong khi đó, theo tác giả Carl Schuster, những kẻ xâm lược khác và những kẻ có ý đồ xấu trên khắp thế giới đều đang theo dõi. Chiến thắng hay thất bại của Ukraina trong cuộc chiến này, cũng như những hành động hay không hành động của phương Tây trong quá trình này, sẽ ngăn cản hoặc khuyến khích các quyết định của những người này.
Bộ trưởng Quốc phòng Hàn Quốc khẳng định Triều Tiên đã cung cấp 7.000 container đạn dược cho Nga (ảnh: Mikhail Svetlov/Getty).
TRIỀU TIÊN CUNG CẤP 7.000 CONTAINER ĐẠN CHO NGA
Liên Thành
Bộ trưởng Quốc phòng Hàn Quốc cho biết, Triều Tiên đã vận chuyển khoảng 7.000 container chứa đầy đạn dược và các thiết bị quân sự khác tới Nga kể từ năm ngoái để giúp hỗ trợ cuộc chiến ở Ukraina.
Ông Shin Won-sik đã chia sẻ thông tin này tại một cuộc họp báo vài giờ sau khi quân đội Hàn Quốc thông báo về việc Triều Tiên đã bắn nhiều tên lửa đạn đạo tầm ngắn vào vùng biển phía đông, trong bối cảnh căng thẳng ngày càng gia tăng với các đối thủ.
Phía Hàn Quốc cáo buộc, kể từ đầu năm 2022, Triều Tiên đã sử dụng cuộc xâm lược Ukraina của Nga như một dịp để tăng cường thử nghiệm vũ khí và tăng cường mối liên kết với Mát Xcơ va trong cuộc xung đột. Đây được xem là nỗ lực nhằm thoát ra khỏi sự cô lập của Phương Tây và Hoa Kỳ áp đặt lên Triều Tiên.
Các quan chức Mỹ và Hàn Quốc đã cáo buộc Triều Tiên cung cấp cho Nga đạn pháo, tên lửa và các thiết bị khác trong những tháng gần đây để giúp thúc đẩy cuộc chiến với Ukraina.
Đổi lại Theo các quan chức Hàn Quốc, Triều Tiên có thể nhận được viện trợ kinh tế và lương thực cần thiết cũng như hỗ trợ quân sự.
Dù vậy cả Mát Xcơ va và Bình Nhưỡng đều phủ nhận sự tồn tại của một thỏa thuận vũ khí giữa hai nước.
Vào ngày 31/7/2023, tại Washington, D.C., Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ làm việc vào lúc bình minh. (Madalina Vasiliu/The Epoch Times)
PHÁN QUYẾT CỦA TỐI CAO PHÁP VIỆN HOA KỲ KHIẾN PHE CÁNH TẢ NGẠC NHIÊN
Lý Ngọc biên dịch
Gần đây, Tối cao Pháp viện Hoa Kỳ đã đưa ra phán quyết với tỷ lệ 9:0 rằng các tiểu bang không được sử dụng Điều 3 của Tu chính án thứ 14 của Hiến Pháp để làm lý do loại trừ cựu Tổng thống Donald Trump ra khỏi phiếu bầu cử tổng thống của tiểu bang.
Cần biết rằng, các quan chức tiểu bang không có quyền đơn giản loại bỏ các ứng cử viên tổng thống lớn khỏi lá phiếu đã khiến nhiều người thuộc phe cánh tả từng tự mãn phải ngạc nhiên. Một khi họ tin rằng Tổng thống Trump đã lãnh đạo một cuộc đảo chính kiểu Hitler, nhằm lật đổ toàn bộ nền dân chủ, thì mọi lý thuyết pháp lý kỳ quái được nghĩ ra để ngăn chặn ông nghe có vẻ không chỉ đúng đắn về mặt đạo đức mà còn có thể được bảo vệ về mặt pháp lý.
Cách đây không lâu, những người cấp tiến đã rất tức giận vì Tối cao Pháp viện đã không đẩy nhanh việc xét xử đơn xin miễn trừ của cựu Tổng thống Trump để phù hợp với lịch trình tranh cử của Tổng thống Joe Biden.
Tuy nhiên, vấn đề sâu xa hơn là dường như cả những người cánh tả và bất kỳ ai bị ám ảnh bởi quan điểm chính trị của Tổng thống Trump đều không hiểu khái niệm trung lập trong lĩnh vực luật pháp hoặc nguyên tắc. Ví dụ: Associated Press đã đưa tin về quyết định của tòa án theo cách này: “Tối cao Pháp viện đã khôi phục quyền bầu cử của ông Trump, bác bỏ nỗ lực của các tiểu bang nhằm buộc ông ấy phải chịu trách nhiệm về vụ tấn công vào Điện Capitol năm 2021”.
Điều này hoàn toàn không đúng sự thật. Tối cao Pháp viện đã quyết định một vấn đề hiến pháp. Về việc liệu tiểu bang Colorado có tin rằng họ buộc cựu Tổng thống Trump phải chịu trách nhiệm hay không và liệu ông ấy có tham gia vào ‘cuộc nổi dậy’ hay không, hãy nói rằng đó là một câu hỏi khác đáng được tranh luận.
Dù sao đi nữa, trường hợp này là một lời nhắc nhở khác rằng Tối cao Pháp viện có thể là cơ quan hoạt động duy nhất trong chính phủ hiện tại của chúng ta [Mỹ]. Tất nhiên, khi nói “hoạt động”, tôi không có ý nói rằng các tòa án “đưa đất nước tiến lên”, “bảo tồn nền dân chủ”, “giữ cho chúng ta an toàn” hay bất kỳ điều vô nghĩa hợp lý nào khác mà phe cánh tả khẳng định là cấu thành nên sự quản trị tốt. Tôi đang đề cập đến thực tế là đa số Tòa án đã thực hiện nghiêm túc nhiệm vụ theo hiến pháp của mình.
Tất nhiên, chúng ta không nói rằng Tối cao Pháp viện đúng trong mọi trường hợp. Đôi khi, dưới sự lãnh đạo của Chánh án, những phán đoán của ngài có thể giống một cách khó hiểu với những phán đoán khôn ngoan của Vua Solomon. Nhưng dù vậy thì sai số của nó vẫn nằm trong mức bình thường. Mặt khác, Quốc hội đã chuyển giao trách nhiệm về chiến tranh, chi tiêu và quản lý cho cơ quan hành pháp. Tại thời điểm này, chúng ta có nhiều khả năng thấy các thành viên Quốc hội đưa ra những lời chỉ trích hoặc chế nhạo rõ ràng các cá nhân trên mạng xã hội hơn là hành động để bảo vệ các văn bản hiến pháp mà họ tuyên thệ tuân thủ (hoàn thành trách nhiệm lập pháp và giám sát của mình).
Tệ hơn nữa, đảng Dân chủ thường là người cổ vũ cho nhiều hành vi lạm quyền hơn. Điều sai trái không kém là thực tế rằng Nhà Trắng cảm thấy không bị ràng buộc trong việc điều tiết nền kinh tế và cuộc sống của chúng ta mà không có sự giám sát của cơ quan lập pháp hoặc cử tri. Tổng thống Biden đang công khai phớt lờ các tòa án. Ví dụ rõ ràng nhất là hành vi vi hiến của ông Biden trong chương trình ‘xóa nợ’ cho các khoản vay của sinh viên, một nỗ lực trắng trợn nhằm hối lộ các cử tri trẻ.
Tất nhiên, khả năng cấm ông Trump có tên trên lá phiếu ở Colorado yếu đến mức ngay cả Thẩm phán theo chủ nghĩa tự do Sonia Sotomayor cũng không thể đồng ý với Đảng Dân chủ. Điều này là hiếm. Nếu không có những người theo chủ nghĩa nguyên bản (vì thiếu một từ ngữ hay hơn để hình dung), đất nước này sẽ hỗn loạn, và không chỉ về mặt chính trị.
Vào tháng 7/2020, tỷ lệ tán thành của Tối cao Pháp viện là 58%. Cách đây vài tháng, Lãnh đạo phe đa số Dân chủ tại Thượng viện, Chuck Schumer, đã đe dọa các thẩm phán sẽ phải hứng chịu “cơn lốc” (hàng loạt hậu quả hoặc phản ứng) nếu phớt lờ mong muốn của phe Dân chủ. Đảng Dân chủ đã đẩy mạnh các cuộc tấn công vào Tối cao Pháp viện kể từ khi cựu Tổng thống Barack Obama công khai cáo buộc tòa án ra phán quyết ủng hộ Tu chính án thứ nhất trong bài phát biểu Thông điệp Liên bang của ông.
Kể từ đó, các nhà tài trợ, chính trị gia và các cơ quan truyền thông lớn đã bắt tay vào một kế hoạch phối hợp nhằm làm mất uy tín và vô hiệu hóa Tối cao Pháp viện. Kế hoạch đang được hoạt động. Trong cuộc thăm dò gần đây nhất, tỷ lệ tán thành của Tối cao Pháp viện đã giảm xuống còn 41% và tỷ lệ không tán thành còn 58%, với phần lớn sự thay đổi đến từ các cử tri cánh tả.
Sự phản kháng của hầu hết các thẩm phán trước áp lực chính trị là rất ấn tượng. Rõ ràng, các tòa án được thiết kế để miễn nhiễm với dư luận. Đó là một ý tưởng gây phẫn nộ đối với những người như Thượng nghị sĩ Sheldon Whitehouse (D-R.I.), một trong những nhà lý thuyết âm mưu hàng đầu của Mỹ, người đặt câu hỏi về hệ thống tư pháp. Mọi người không khỏi thắc mắc, điều này có ý nghĩa gì khi tỷ lệ ủng hộ của Quốc hội chỉ là 12%?
Bất cứ khi nào cánh tả gặp thất bại tại Tối cao Pháp viện, họ cáo buộc các thẩm phán tham nhũng, những người từ lâu đã tuân thủ triết lý tư pháp nhất quán. Và khi phe bảo thủ thua cuộc, giới truyền thông hành động như thể thật đáng ngạc nhiên khi tòa án không có hành động mang tính phản đảng phái. Trường hợp điển hình là những thất bại gần đây của những người bảo thủ trong các vụ kiện về tái phân chia khu vực và luật khuyết tật ở Bắc Carolina liên quan đến rào cản giới tính. Điều này, giống như nhiều lời buộc tội từ cánh tả đương thời, chẳng qua cũng chỉ là một dạng phỏng đoán.
Cánh tả trong lịch sử có thành tích kém cỏi tại tòa án, một xu hướng bắt nguồn từ chuỗi thất bại lịch sử dưới thời Tổng thống Obama. Và tất cả những điều này không phải vì Tối cao Pháp viện đã bị mua chuộc. Đúng hơn, đó là vì các ý tưởng quản trị của cánh tả đương thời xung đột với các ý tưởng hiến pháp. Nếu cánh tả không phá hủy các tòa án, có khả năng các bang xanh sẽ bắt đầu không để ý đến tòa án nữa.
Dù tình hình có phức tạp đến đâu, hiện tại, Tối cao Pháp viện vẫn có thể là cơ quan thể chế cuối cùng chống lại tình trạng vô luật pháp và lạm dụng tại Hoa Kỳ.
(Bài viết chỉ phản ánh quan điểm của tác giả, không nhất thiết phản ánh quan điểm của NTD Việt Nam.)
Người muốn nhập cư tị nạn ở bất kỳ quốc gia nào bắt buộc phải chứng minh được tư cách tị nạn với bộ phận di trú của quốc gia đó. Phần lớn các cựu thuyền nhân đang kẹt lại Thái Lan khó đáp ứng đòi hỏi này để được tái định cư ở một quốc gia đệ tam.
Tại sao khó đáp ứng?
Tư cách tị nạn được định nghĩa theo Công Ước LHQ về Người Tị Nạn: đương sự phải chứng minh nỗi lo sợ có căn cứ là, nếu hồi hương, sẽ bị đàn áp vì lý do chủng tộc, tôn giáo, sắc dân, quan điểm chính trị hay thành phần xã hội đặc thù. Để chứng minh nỗi lo sợ có căn cứ thì phải nêu những sự kiện cụ thể chứ không thể chỉ suy diễn. Đối với các cựu thuyền nhân đã rời Việt Nam mấy chục năm trước, trưng dẫn sự kiện cụ thể làm căn cứ là một thách đố lớn. Hãy so sánh:
Người A: Tháng trước, tôi bị công an gọi làm việc vì chỉ trích chế độ và có nguy cơ ở tù nên phải đi lánh nạn. Nếu phải hồi hương lúc này, chắc chắn sẽ bị nguy hiểm.
Người B: Cách đây 30 năm, tôi rời khỏi Việt Nam trước nguy cơ ở tù vì chỉ trích chế độ. Bây giờ nếu phải hồi hương, tôi e rằng sẽ gặp nguy hiểm.
Khó khăn cho Người B là, sau 30 năm vắng mặt, nỗi lo sợ đi tù chỉ là suy diễn.
Hình 1 - Các cựu thuyền nhân tại buổi họp với phái đoàn của Ông Nam Lộc, Thái Lan, ngày 05/05/2023
Có cần quy chế tị nạn của Cao Uỷ Tị Nạn LHQ?
Hoa Kỳ và các quốc gia nhận định cư, còn được gọi là “quốc gia đệ tạm”, đều đích thân thẩm định tư cách tị nạn trong tiến trình cứu xét tái định cư. Cuộc thẩm định này độc lập với việc cứu xét tư cách tị nạn của CUTN/LHQ. Về nguyên tắc, người không được công nhận tư cách tị nạn bởi CUTN/LHQ vẫn có thể được cứu xét định cư bởi Hoa Kỳ hoặc một quốc gia đệ tam.
Về thực tiễn ở Thái Lan (và nhiều quốc gia tạm dung không ký Công Ước LHQ về Người Tị Nạn), quốc gia chủ nhà chỉ cho phép tái định cư những ai đã được CUTN/LHQ công nhận tư cách tị nạn và giới thiệu đến quốc gia đệ tam. Các quốc gia đệ tam không được phép qua mặt quốc gia chủ nhà.
Trong một số trường hợp hiếm hoi và đặc biệt, chính phủ Thái Lan cho phép tái định cư người không quy chế tị nạn của CUTN/LHQ. Những trường hợp này vẫn cần có sự hợp tác và đồng thuận của CUTN/LHQ.
Chương trình Welcome Corps
Gần đây, có người hứa hẹn sẽ tìm nhóm bảo lãnh cho tất cả các cựu thuyền nhân kẹt lại Thái Lan, gồm 18 gia đình, theo chương trình Welcome Corps. Lời hứa hẹn này làm cho các cựu thuyền nhân đinh ninh sẽ được tái định cư Hoa Kỳ. Thực ra, tìm nhóm bảo lãnh không đồng nghĩa với tái định cư vì 2 cửa ải khó vượt qua.
Cửa ải thứ nhất: Ghi danh với CUTN/LHQ trước mốc điểm 30/09/2023
Mốc điểm 30/09/2023 được Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đặt ra để tránh “hiệu ứng nam châm”: nhiều người chạy sang các quốc gia tạm dung vì tin đồn sẽ được Hoa Kỳ tái định cư qua chương trình Welcome Corps. Nhưng mốc điểm này đã bị diễn giải sai để thuyết phục các cựu thuyền nhân rằng họ đủ điều kiện vì đã đến Thái Lan từ mấy chục năm trước.
Trang mạng của Welcome Corps mới đây giải thích rõ hơn để tránh hiểu lầm: người muốn tham gia phải có thẻ do CUTN/LHQ cấp trước mốc điểm và thẻ đó phải hiệu lực và hiện hành (valid and current) -- người cầm nó đang được CUTN/LHQ cứu xét cho một giải pháp dài lâu. Xem: https://welcomecorps.org/refugee-eligibility-tool/
Hình 2 – Trang mạng Welcome Corps giải thích về “ghi danh” với CUTN/LHQ trước mốc điểm 30/09/2023
Ở Thái Lan, thẻ do CUTN/LHQ cấp có hiệu lực 1 năm cho những ai đang trong tiến trình cứu xét tư cách tị nạn và 1.5 năm cho những ai được công nhận tư cách tị nạn. Các cựu thuyền nhân không quy chế tị nạn đều không có thẻ hiệu lực và hiện hành do CUTN/LHQ cấp. Họ không qua được cửa ải thứ nhất.
Cửa ải thứ 2: Chứng minh tư cách tị nạn
Nếu qua được cửa ải thứ nhất, họ còn phải chứng minh tư cách tị nạn vì Welcome Corps vẫn là chương trình tái định cư tị nạn của chính phủ Hoa Kỳ. Trang mạng Welcome Corps mới đây xác định là chỉ những ai hội đủ tiêu chuẩn tị nạn của chính phủ Hoa Kỳ thì mới được tham gia. (Xem: https://welcomecorps.org/resources/sponsor-someone-you-know/).
Hình 3 – Trang mạng Welcome Corps giải thích về đòi hỏi phải đáp ứng tiêu chuẩn tị nạn của Hoa Kỳ để tham gia
Nếu khai khống để được lọt vào chương trình Welcome Corps thì đương đơn vẫn sẽ bị Sở Di Trú Hoa Kỳ khảo hạch cặn kẽ theo các tiêu chuẩn này khi hồ sơ được cứu xét. Đó là những tiêu chuẩn dựa trên Công Ước LHQ về Người Tị Nạn mà CUTN/LHQ sử dụng.
Triển vọng duy nhất
Những cựu thuyền nhân không quy chế tị nạn của CUTN/LHQ hầu như không có cơ hội tái định cư theo chương trình tị nạn của bất kỳ quốc gia nào. Biết thế cho nên cuối năm 2012 chính phủ Canada ký Bản Ghi Nhớ (MOU) với Liên Hội Người Việt Canada (Vietnamese Canadian Federation, VCF) cho một chương trình định cư nhân đạo không đòi hỏi tư cách tị nạn. Các điều kiện để tham gia là:
Đã từ Việt Nam và đến Thái Lan trong khoảng thời gian 1984 – 1991,
Đang sống lưu lạc ở Thái Lan, và
Đang không có quy chế hợp pháp của bất kỳ quốc gia nào, và cũng không có quy chế tị nạn của LHQ.
Chương trình này bị đóng lại năm 2017 sau khi VOICE tuyên bố đã hoàn tất tái định cư tất cả các cựu thuyền nhân kẹt lại Thái Lan.
Giải pháp kép cho các cựu thuyền nhân bị bỏ rơi
Cuối năm 2017, BPSOS đài thọ cho Ông Nam Lộc đến Thái Lan để cùng với LM Namwong và tôi bàn về giải pháp cho các cựu thuyền nhân bị bỏ rơi. Giải pháp này gồm 2 phần:
BPSOS can thiệp pháp lý để yêu cầu CUTN/LHQ mở lại những hồ sơ có triển vọng được công nhận tư cách tị nạn.
VOICE gây quỹ để tái định cư số hồ sơ còn lại theo chương trình nhân đạo của Canada.
Ông Nam Lộc thuật lại giải pháp kép này như sau:
“… lúc đó tôi có đi trong chuyến đi cùng với anh Nguyễn Đình Thắng sang Bangkok, Thái Lan, thì Cha Peter Namwong có yêu cầu gặp tôi và anh Nguyễn Đình Thắng -- thì Cha có nói rằng đồng bào bên này mình còn nhiều quá cho nên chắc là nhờ 2 anh có cách gì giúp đỡ. Thì tôi với anh Thắng nói chuyện. Tôi còn nhớ hôm đó còn có cả ông Đại Sứ Joseph Rees -- cựu Đại Sứ Joseph Rees -- cũng có mặt. Thì anh Thắng với tôi có bàn với nhau là, anh Thắng thì anh ấy lo về legal assistance tức là trợ giúp pháp lý đó, cố vấn pháp lý. Còn anh Thắng nói là tôi sẽ nói với tổ chức VOICE để tìm người bảo trợ." (Xem: https://www.youtube.com/live/JUHG6nPNOtE?si=ZahW7UIenuigHucM, phút 10:29 – 11:56)
Giữ lời, BPSOS đã can thiệp thành công cho 6 hồ sơ và tiếp tục can thiệp thêm 3 hồ sơ nữa về quy chế tị nạn – đấy là những hồ sơ mà luật sư của chúng tôi tìm ra căn cứ khả dĩ đáp ứng định nghĩa người tị nạn theo công ước LHQ. Các hồ sơ nào có quy chế tị nạn nay có cơ hội định cư theo chương trình tái định cư tị nạn của các quốc gia đệ tam, kể cả chương trình Welcome Corps của Hoa Kỳ.
Về phần VOICE thì Ông Nam Lộc tường thuật, cũng trong chương trình phỏng vấn kể trên:
“Về thì, thưa quý vị cũng như anh Dũng, là mỗi một đầu người khoảng 10 ngàn đô la cho nên đi gây quỹ tối đa đến gần được 500 ngàn tại vì nếu chúng ta bảo trợ đó thì chúng ta phải [có] 10 ngàn đô la một đầu người. Thì được 500 ngàn, chúng ta chỉ có thể bảo trợ cho 50 người mà thôi. Nhưng mà thôi, có bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.”
Phần lớn những cựu thuyền nhân mà lẽ ra VOICE đã phải tái định cư với số tiền gây quỹ vẫn còn lưu lạc ở Thái Lan đến ngày hôm nay.
Hình 4 – Chương trình gây quỹ của VOICE để tái định cư các cựu thuyền nhân
Cần thức thời
Các cựu thuyền nhân không quy chế tị nạn cần thức thời để hiểu rằng cơ hội tái định cư duy nhất của họ là chương trình định cư nhân đạo của chính phủ Canada vì nó không đòi hỏi tư cách tị nạn. Tiếc rằng, chương trình này đã đóng lại cách đây gần 7 năm.
Họ cũng cần hiểu rằng lời hứa hẹn “đứng ra vận động để tìm người bảo trợ cho toàn bộ 18 gia đình, gồm 45 thuyền nhân/bộ nhân thời thập niên 1990” chỉ là kế hoãn binh. Khi sự thật hiển lộ thì nước đã chảy qua chân cầu. Người hứa hẹn sẽ đổ lỗi, viện cớ và nói đôi câu cho qua chuyện. Lúc ấy cộng đồng người Việt ở hải ngoại chẳng còn quan tâm, chẳng còn thiết tha là xong chuyện.
Trước khi quá trễ, các cựu thuyền nhân này cần đặt câu hỏi với chính người hứa hẹn để phối kiểm:
Có văn bản nào của Welcome Corps hoặc của Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ xác nhận các cựu thuyền nhân không quy chế tị nạn vẫn hội đủ tiêu chuẩn tham gia Welcome Corps? Nói phải có sách, mách phải có chứng.
Có chuyên gia độc lập nào giúp thẩm định hồ sơ của mỗi người về triển vọng đáp ứng tiêu chuẩn tị nạn của Hoa Kỳ? Tuy chuyên gia này không có thẩm quyền quyết định, họ có thể cho ý kiến về xác suất vượt qua được cuộc khảo hạch của Sở Di Trú Hoa Kỳ.
Kết luận
Dựa vào câu trả lời, các cựu thuyền nhân không quy chế tị nạn của CUTN/LHQ sẽ biết mình phải làm gì.
Nếu xét thấy mình đủ căn cứ để chứng minh tư cách tị nạn thì hãy yêu cầu CUTN/LHQ mở lại hồ sơ xin tị nạn. Có quy chế tị nạn của CUTN/LHQ thì sẽ không tuỳ thuộc sự cho phép đặc biệt của chính phủ Thái Lan để được tái định cư.
Nếu xét thấy mình không đáp ứng được tiêu chuẩn tị nạn theo Công Ước LHQ về Người Tị Nạn thì hãy dồn sức kêu gọi chính phủ Canada mở lại chương trình đinh cư nhân đạo trước đây vì đó là lối thoát duy nhất.
Và cần làm ngay trước khi thân phận của mình chìm vào lãng quên đối với mọi người ở ngoài này.
NHỮNG CUỘC XÂM NHẬP CỦA QUÂN ĐỘI MEXICO VÀO ĐẤT HOA KỲ KHIẾN CÁC NHÂN VIÊN BIÊN GIỚI LO LẮNG
Nhóm biên dịch tin tức Anh ngữ Epoch Times Tiếng Việt
Hiệp hội Tuần tra Biên giới cho biết, ‘Khi quý vị thấy ai đó có vũ khí tự động tiến vào Hoa Kỳ, thì thật đáng lo ngại. … thật đáng lo ngại vì họ tiến hành giám sát ngược lại chúng ta.’
SAN DIEGO — Khi ánh dương bắt đầu tắt dần, tại một trại quản lý nhập cư bất hợp pháp bỏ hoang ở bức tường biên giới gần Jacumba, thuộc quận San Diego của California, một vài binh sĩ Mexico được trang bị súng trường tấn công đi tuần tra địa hình gập ghềnh trên những ngọn đồi phía trên.
Bên dưới họ, những chiếc lều màu trắng dọc theo bức tường biên giới phía Mexico báo hiệu sự hiện diện của quân đội khi vệ binh quốc gia Mexico (Guardia Nacional) đi đến trên một chiếc xe tải. Họ dựng trại ở đây hồi đầu tháng Hai.
Hôm 29/02, một binh sĩ Mexico trốn sau một tảng đá khi nhận ra các phóng viên đã nhìn thấy anh ta từ phía Hoa Kỳ ở bên kia biên giới. Một lúc sau, anh ta chui qua hàng rào thép gai để về lại Mexico.
Ông Manny Bayon, một phát ngôn viên của Hội đồng Tuần tra Biên giới Quốc gia ở San Diego, cho biết, thông thường bất kỳ sự xâm nhập nào của quân đội Mexico đều được báo cáo trực tiếp về trụ sở chính và Tòa Bạch Ốc sẽ được thông báo.
Sau khi xem một đoạn video của The Epoch Times về binh sĩ Mexico ở những ngọn đồi phía trên đèo San Judas đó, ông Bayon nói rằng rõ ràng người lính này đang ở trên đất Hoa Kỳ.
“Họ nên biết rõ hơn để không làm như thế,” ông nói với The Epoch Times. “Có một cột mốc ranh giới trên đỉnh ngọn đồi đó. Tôi đã từng lên đó. Tôi đã nhìn thấy cột mốc đó.”
Ông Bayon cho biết bất kỳ sự xâm nhập nào cũng đều có nguy cơ đe dọa đến an toàn của các nhân viên Tuần tra Biên giới.
“Khi quý vị thấy ai đó có vũ khí tự động tiến vào Hoa Kỳ, thì thật đáng lo ngại. Ý tôi là, họ đang không đến đây khi mang theo hoa hay để làm mọi thứ tốt đẹp hơn,” ông nói. “Mà thật đáng lo ngại vì họ tiến hành giám sát ngược lại chúng ta.”
Và ông Bayon cho biết chỉ vì ai đó mặc trang phục có vẻ như là của quân đội Mexico, thì không nhất thiết có nghĩa họ là thuộc quân đội Mexico.
Ông nói: “Các băng đảng cũng đã sử dụng quân phục để cải trang thành giống như quân đội — nhưng kỳ thực họ vẫn là băng đảng.”