GIỚI THIỆU
Kính thưa quý Thầy, Cô, quý Đồng Môn và Thân Hữu
Thầy Dương Anh Sơn, nguyên là g.s triết học Trung Học Ninh Hòa/Khánh Hòa. Sau 1975, dạy văn Trung Học Phổ thông Nguyễn Huệ Tuy Hòa, Phú Yên (1976-1985) cùng vợ là cô Đặng Thị Ngâu, nguyên là g.s toán TH Nguyễn Huệ Tuy Hòa, gửi cho NHHN một số sách (trên 120 trang) và một số bài về văn học. Những ngày cuối năm Canh Tý bài vở rất nhiều nên phổ biến chưa kịp. BBT sẽ layout và lần lượt đăng lên diễn đàn. Thành thật xin lỗi thầy.
Xin chân thành cám ơn thầy Dương Anh Sơn rất nhiều.
"Nhân đầu năm Tân Sửu, xin chúc BBT Nguyễn Huệ Hải Ngoại nhiều sức khỏe, an lành. Tiện đây, xin gửi một bài thơ chuyển lục bát từ bài thơ HÀNH LẠC TỪ của NGUYỄN DU (Trong tập THƠ CHỮ HÁN của TỐ NHƯ chuyển lục bát đã gửi BBT - Dương Anh Sơn. VN)
Xin mời quý Thầy, Cô và quý Anh Chị thưởng thức
Trân trọng
NHHN
Lả lơi như lụa thắm màu hồng tươi.
Sáng cùng xuân đẹp giỡn cười,
Chiều hôm bám mãi vào nơi bùn lầy.
Hoa xinh chẳng được trăm ngày,
Sống lâu trăm tuổi được thay mấy
người?
Đổi dời bao việc ở đời,
Hãy nên vui thú đời người nổi trôi.
Tiệc trên người đẹp xinh tươi,
Trong vò vàng sánh, ánh ngời rượu ngon.
Ngọc tiêu, sáo biếc nhặt khoan,
Hát ca được dịp hát tràn ca vang!
Sao anh chẳng thấy gì chăng?
Vương Nhung bàn tính tay giăng mỗi ngày.
Tính toan thường chẳng đủ đầy,
Mận ngon cũng chết, đổ đài tam công.
Bạc tiền ai hưởng tiêu mòn,
Lại sao chẳng thấy dõi trông bao người:
Giàu sang Phùng Đạo tột đời!
Mấy triều khanh tướng không rời chức kia.
Miếng “chung đỉnh” cũng mất lìa,
Ngàn năm “Trường Lạc” còn là bài đây!
Giàu sang trước mắt : mây bay!
Cười người xưa ấy, người nay buông tuồng!
Người xưa mồ mã chất chồng,
Người nay đi lại rối mòng lắm thay!
Hiền ngu: nấm đất xưa nay,
Cửa qua sống chết không ai vượt rồi.
Khuyên anh uống rượu vui chơi,
Cửa tây bóng xế chiều rồi đó anh!
(Dương Anh Sơn chuyển lục bát,2003)
DỊCH NGHĨA:
Phía trên núi có loài
hoa đào lả lơi như tấm lụa hồng. Buổi sáng sớm cùng với mùa xuân tươi đẹp đùa
giỡn, chiều hôm đã nằm bám mãi cùng với đất bùn.
Loài hoa dù có đẹp đẽ
cũng không được trăm ngày; con người sống thọ cũng không (mấy ai) được trăm tuổi.
Chuyện đời biết bao nhiều dời đổi, kiếp người trôi nổi luôn, nên cứ việc vui
chơi. Bàn tiệc trên có người đẹp xinh như những cành hoa; trong vò có loại rượu
song sánh vàng quý giá. Tiếng sáo màu xanh biếc hòa cùng tiếng tiêu ngọc lúc
gấp gáp, có lúc khoan. Được lúc hát ca vang cứ hát vang. Anh có thấy chăng:
Vương Nhung tay cứ nắm mãi bàn tính, mỗi ngày tính toán vẫn không cho là đủ!
Rồi thì đài tam công cũng đổ, cây mận ngon cũng chết queo. Vàng bạc, tiền tài
cũng tan nát, tiêu tán cho kẻ khác được hưởng.
Lại thấy không: Phùng
Đạo lúc về già giàu sang tột cùng, trải qua mấy triều vẫn không rời chức khanh
tướng. Rốt cùng “miếng đỉnh chung” cũng chẳng có gì, ngàn năm chỉ còn để lại
bài “Trường Lạc”.
Trước mắt, hãy nhìn giàu
có sang trọng như đám mây bay. Người ngày nay sống buông tuồng cười cợt người
xưa. Còn người xưa thì mồ, mả chất chồng đầy nơi; người nay đi đi lại lại rối
mòng rộn ràng.
Từ xưa đến nay, kẻ hiền
người ngu cũng chỉ còn lại một nấm đất. Đầu cửa sống chết, không ai vượt qua
được. Khuyên anh cứ mặc sức uống rượu vui chơi ở cửa sổ phía tây, mặt trời đã
chiều tà bóng xế rồi.
CHÚ THÍCH:
|
||
綽約 |
xước
ước: |
lả lơi, ẻo lả, uốn éo. |
紅綺 |
hồng
ỷ: |
lụa hồng có hoa văn, hình vẽ trang
trí sáng đẹp. |
清神 |
thanh
thần: |
buổi sớm mai. |
弄 |
lộng: |
đùa giỡn, cười đùa. |
妍 |
nghiên: |
xinh đẹp, khéo léo. |
著 |
trước: |
bám vào, mặc vào, ở mãi một
chỗ, manh mối. |
泥涬 |
nê
trĩ: |
bùn nhão. |
推移 |
suy
di: |
đưa đẩy, dời đổi. |
妓嬌 |
kỹ
kiều: |
người con gái rất xinh đẹp. |
翠管 |
thúy
quản: |
cây sáo làm bằng ngọc màu biếc. |
王戎 |
Vương
Nhung: |
người giàu có đời Tấn gia sản
ruộng vườn khắp nơi nhưng ngày nào cũng cầm bàn tính tính toán. Người lại có
tính xấu khi có cây mận ngon bán quả dùi cho hột nát rồi mới bán vì sợ người
khác lấy giống. |
牙籌 |
nha
trù: |
bàn tính của người Trung Hoa xưa
làm bằng ngà; thẻ ngà để đếm số lượng nhập kho hàng. |
會計 |
cối
kế: |
tính toán, quản lý tiền bạc, sổ
sách. |
馮道 |
Phùng
Đạo: |
người đời Ngũ Đại, làm khanh tướng
bốn triều là Đường, Tấn, Hán, Chu thờ 4 họ, sáu vị vua đặt tên tự là Trường
Lạc lão và làm bài “Trường Lạc Tự” kể chuyện mình. |
浪 |
lãng: |
sống phóng túng, buông tuồng. |
纍纍 |
lũy
lũy: |
chồng chất lên nhau, ngổn
ngang, chuỗi dài nối nhau |
紛紛 |
phân
phân: |
rối loạn, rối ren, ào ạt. |
|
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét