“Đường vào tim em ôi băng giá
Trời mùa đông mây vẫn hay đi về
Vẫn mưa, mưa rơi trên đường thầm thì
Vì đâu mưa em không đến”
Là những giai điệu quen thuộc của ca khúc Người Tình Mùa Đông, đây là bài hát đã gắn liền với hình ảnh của Như Quỳnh từ thuở vẫn còn là một ca sĩ trẻ cho đến khi làm nên tên tuổi của Như Quỳnh của ngày nay, thì bài hát ấy vẫn luôn được yêu thích trong lòng người yêu nhạc.
Bài hát này, vốn được nhạc sĩ Anh Bằng viết lời Việt từ một ca khúc bằng tiếng Nhật của nữ nhạc sĩ Nakajima Miyuki sáng tác, bài hát mang tên Rouge, được trình diễn đầu tiên bởi nghệ sĩ thu âm Chiaka Naomi vào năm 1977. Với phiên bản gốc, ca khúc là lời tự sự của một cô gái thôn quê lên thành thị để theo đuổi cuộc sống mới, chợt nhận ra đang đánh mất con người mình của ngày xưa.
Còn với phiên bản tiếng việt Người Tình Mùa Đông của nhạc sĩ Anh Bằng, được thu âm và phát hành đầu tiên vào mùa Giáng Sinh năm 1994 qua giọng hát của Như Quỳnh. Bài hát mang tới cho người nghe những cảm xúc thơ ngây, lãng mạn về lời tâm sự dành cho người mình yêu giữa khung cảnh cô đơn, mang cái lạnh của tiết trời mùa đông, cùng những cơn mưa buốt giá. Giai điệu trong trẻo, dễ thương cùng giọng hát cảm xúc đã trở thành nhạc phẩm nổi tiếng và làm nên tên tuổi của Như Quỳnh.
Đường vào tim em mây giăng kín
Bàn chân anh trên lối đi không thành
Những đêm khuya mưa buồn một mình
Có khi cho ta quên cuộc tình
Người nghe cảm nhận được rằng tình yêu đơn phương của chàng trai dành cho cô gái, nhưng nàng lại mang trong người một trái tim vô cùng lạnh lùng, băng giá, không mở lòng mình ra để mặc cho tình yêu của chàng trai có tràn đầy như thế nào thì nàng vẫn mãi nói lời không. Qua đó, ta có thể bắt gặp đâu đó hình ảnh của những tràng trai trót lỡ trồng cây si, dù có thể hiện tình yêu như thế nào cũng nhận được cái ngoảnh mặt làm ngơ của người con gái mình thầm yêu.
Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa
Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua.
Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ
Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió.
Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố
Vẫn chim cao trời mưa lũ, vẫn tiếng buồn xưa
Ôi bàn tay ai đã dắt em chiều nay?
Từng giai điệu, lời hát vang lên luôn tràn đầy những hoài niệm về một thời thiếu nữ kêu sa đã đi qua, để rồi những đêm mưa phùn gió bấc, người con gái ấy nay đã là người phụ nữ mà lặng lẽ nhớ về tuổi trẻ, chàng trai âm thầm mơ về mối tình đầu của mình.
Mưa luôn làm lòng người thêm sầu, mưa gợi nhớ về những kỷ niệm, “ mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua”. Nhớ bóng dáng đứng âm thầm đợi chờ trên con phố xưa mặc cho trời đông có mưa giăng, gió trời có buốt giá người vẫn đứng đó, vẫn đợi vẫn chờ tình yêu ghé qua.
Đường vào tim em bao cơn sóng
Để tình anh sắp đến xuân hoa mộng
Trái tim em muôn đời lạnh lùng
Hỡi ơi, trái tim mùa đông.
Và để nhớ về một thời dù cho tình anh có như thế nào thì “Đường vào tim em bao cơn sóng”, và trái tim em vẫn là muôn đời lạnh lùng như cô gái lỡ mang trái tim của mùa đông.
Giang Hà - Nhạc Vàng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét