Thứ Sáu, 1 tháng 9, 2023

Cái Đẹp Của Người Cao Tuổi

 

Giáo Sư Nguyễn Lân Và Nhất Hùng

Tản mạn - CÁI ĐẸP CỦA NGƯỜI CAO TUỔI 
Nhất Hùng

Tuổi Vàng 


Ngày vàng tháng ngọc buổi về già

Vui thú điền viên vợ với ta

Khi thưởng thức trà, tâm sảng khoái 

Lúc nhâm nhi rượu, trí là đà

Ung dung tự tại thôi lo quẩn

Thoải mái lạc quan hết tính xa

Không vội vã không quan trọng hoá

Check mail xướng họa cứ tà tà

(Nhất Hùng) 


Nhận được bài sưu khảo về những điều người cao tuổi nên đọc nên hành xử lúc ở tuổi xế chiều, Tôi chợt nhớ Anh Nguyễn Lân, nguyên giáo sư trường nữ Trung Học Gia Long, một người bạn vong niên mà tôi rất ngưỡng phục rất quý mến và thích được gần gũi, vì bên anh luôn tỏa ra một không khí an hòa, lạc quan, luôn tự thân và khuyến khích người khác hướng tới chân - thiện - mỹ. Ở anh toát ra vẻ hiền lành, chân thật và say đắm cái đẹp. Bất cứ ai từng có dịp gần, đều dễ nhận ra được cái dáng vẻ hiền lành, tính cách chân thật này nhưng khoản say đắm cái đẹp thì phải gần lâu, nói chuyện nhiều mới hiểu hết được. Vâng, anh rất yêu văn thơ, yêu nghệ thuật, thích đàn ca múa hát, dù đã ở cái tuổi U90, vẫn đang luyện thổi kèn và hào hứng đóng góp văn nghệ cho bất cứ sinh hoạt nào của bạn bè. Anh yêu thiên nhiên, yêu phong cảnh nên du lịch nhiều nơi. Anh si mê nhan sắc phụ nữ, chăm chú nét hấp dẫn của đàn ông vì vậy đã bỏ nhiều thời gian quan sát, chiêm nghiệm công phu để viết  “Những Quyến Rũ Của Nữ Giới”  và “Người Đàn Ông Hấp Dẫn”.


Dễ thương quá phải không các bạn. Có một điều ở anh - một người đã cao tuổi - mà tôi thích nhất, yêu nhất là vẫn luôn giữ vẻ ngoài chỉnh chu tươm tất, giữ cái body nhẹ nhàng, giữ tóc tai gọn ghẽ, diện quần áo điệu đàng và rất thơm tho. Tôi ước ở tuổi của anh, mình cũng sẽ làm được như vậy. Có thể có bạn vội bảo rằng, dễ mà, muốn, thích thì sẽ làm được. Thưa, thấy vậy mà không dễ, muốn được thế ngoài yêu cái “mỹ” còn cần phải có tâm thần tỉnh táo, yêu đời, yêu người, yêu cuộc sống…nghĩa là “còn yêu quá đời này - TCS” và nhất là phải còn khỏe mạnh.


Bây giờ bạn có thấy cái ước của tôi là hợp lý không?


TUỔI VÀNG


Ta đã bước vào ngưỡng "tuổi vàng"

Không còn hiếu sự lẫn đa mang

Chăm hoa sửa kiểng khi xuân đến

Săn ảnh mần thơ lúc hạ sang

Ước vợ chồng yên hòa hạnh phúc

Cầu con cháu tấn tới an khang

Bây chừ chỉ giữ tâm thanh thản

Phú quý lợi danh cũng chẳng màng


Nhất Hùng



Mời Bạn Đọc Một Bài Sưu Khảo


Vòng tròn của tháng năm không ngừng luân chuyển, ngày lại ngày, thời gian trôi qua đưa tôi vào những năm tháng của tuổi xế chiều. Tôi lặng lẽ rong ruổi trong đường hầm thời gian, bất ngờ cánh cửa tư tưởng mở ra trong ngập tràn ánh hoàng hôn rực rỡ. Ngay lập tức, tôi cảm thấy toàn thân ung dung nhẹ nhõm, lòng thanh thản bình yên.


1. Đời người ai cũng có những lúc huy hoàng, nhưng những ánh hào quang ấy sẽ sớm bay theo gió và thoảng qua như khói tản mây trôi, ta không cần lúc nào cũng dương dương tự đắc và nhớ mãi không quên.


2. Đời người ai cũng có những lúc khổ đau, nhưng những khổ đau đó lại là bài học bắt buộc, là nấc thang trưởng thành, là của cải tinh thần quý giá của đời người. Ta không thể nghĩ đó chỉ đơn thuần là bất hạnh trong cuộc đời.


3. Khi còn trẻ, chúng ta luôn đầy những mộng tưởng viển vông về tình yêu, nhưng trên đời này không có tình yêu nào là thập toàn thập mỹ, vậy nên dù tình yêu có chỗ thiếu sót không hoàn mỹ thì cũng cần dụng tâm và quý trọng bằng cả trái tim, đừng vội nói lời phân ly. Điều quan trọng là, có một người yêu bạn thật lòng, đi cùng bạn trên mọi nẻo đường mưa nắng, luôn bên cạnh và nắm tay bạn đến cuối cuộc đời.


4. Khi còn trẻ, chúng ta luôn thích tranh giành hơn thua với mọi người, thiếu sự thấu hiểu và bao dung, thậm chí còn tạo ra những mối ân oán khó giải với người khác.


Thực sự, ở tuổi xế chiều, khi nhìn lại những năm tháng đã qua của mình, tôi thấy thật ấu trĩ và nực cười. Khi đối xử với người khác bằng thái độ khoan dung và nhân từ thì có ân oán nào mà không thể giải quyết được?


5. Khi còn trẻ, chúng ta thường chỉ chú ý đến sự nghiệp, mà quên mất rằng còn cần quý trọng thân thể của bản thân. Bởi thực ra, thân thể con người ngay lúc còn trẻ đã thường bị làm hư hại, khi về già bệnh tật đầy thân, hối hận thì đã muộn rồi.


6. Khi còn trẻ, chúng ta thường nghĩ nuôi con để phụng dưỡng lúc tuổi già, đặt nhiều kỳ vọng vào con cái, nhưng khi về già, chúng ta mới nhận ra rằng mình cần phải dựa nhiều hơn vào chính bản thân, và chủ yếu là vợ chồng về già sẽ chăm sóc nương tựa vào nhau.


7. Hầu hết cuộc sống của chúng ta đều bận rộn với sự nghiệp và gia đình, và chúng ta rất mệt mỏi. Khi về già, bạn chợt nhận ra cuộc đời thật ngắn ngủi, ông Trời không còn cho bạn nhiều thời gian, vậy nên bạn hãy nắm bắt thời gian để làm những điều mình thích, và sống thật hạnh phúc.


8. Hầu hết những người lớn tuổi trong thế hệ chúng tôi đều sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó và có thói quen cần cù tiết kiệm. Nhưng khi về già, ta cần rộng mở hơn, đừng quá coi trọng tiền bạc. Tiền bạc vốn là vật ngoài thân, nếu bạn có điều kiện, bạn nên sẵn lòng giúp đỡ mọi người.


9. Khi còn trẻ, chúng ta thường coi trọng bản thân quá mức. Nhưng khi về già, bạn sẽ dần dần hiểu ra rằng vị trí của bạn không quá lớn, bạn chỉ giống như một giọt nước trong đại dương mênh mông, vô cùng bé nhỏ. Trái đất vẫn tiếp tục quay khi không có bạn, và xã hội cũng sẽ tiếp tục phát triển mà không cần có bạn.


10. Khi về già, bạn sẽ ngày càng ít tiếp xúc với xã hội, người quen và bạn bè ngày càng ít đi, bạn sẽ cảm thấy cô đơn và lẻ loi hơn, vậy nên bạn phải học cách tự an ủi mình, học cách thắp lên ngọn đèn hy vọng cho chính mình trong đêm dài cô quạnh, học cách sống trong cô độc và lẻ loi.


11. Khi về già, bạn sẽ thực sự nhận ra rằng cuộc sống bình hoà rất thuần khiết, tình bạn bình hoà rất chân thành, nụ cười bình bình rất dịu dàng; một chút cô đơn lặng lẽ là đẹp đẽ, mộc mạc nhẹ nhàng là chân thật, vắng vẻ tĩnh mịch lòng cũng say.


12. Khi về già, sức yếu và bệnh tật, chắc chắn bạn sẽ nghĩ đến cái chết. Thật ra, sinh lão bệnh tử là quy luật tự nhiên không thể cưỡng lại, chúng ta nên thản nhiên đối mặt và mỉm cười coi nhẹ cái chết.

Chỉ cần một đời ngay thẳng, làm người đường đường chính chính, không hổ thẹn khi tự vấn lương tâm, ta nên dũng cảm đón nhận cái chết, nhắm mắt mỉm cười và rời khỏi thế gian mà không hối tiếc.


13. Sự sáng suốt của tuổi già


01 – Khi về già, đối mặt với sự sống chết, có lúc cần kéo dài tuổi thọ, có lúc phải buông xuôi theo mệnh.


02 – Khi về già, đối mặt với bệnh tật, có lúc phải yêu cầu bác sĩ, có lúc nên thuận theo tự nhiên.


03 – Khi về già, đối mặt với kim tiền, có lúc cần phóng khoáng, có lúc phải tiết kiệm.


04 – Khi về già, đối mặt với quốc sự, có lúc nên quan tâm, có lúc nên thận trọng.


05 – Khi về già, đối mặt với cháu con, có lúc phải làm gương, có lúc phải giao thiệp.


06 – Khi về già, đối mặt với dưỡng sinh, có lúc phải nhiệt tình, có lúc phải tuần tự.


07 – Khi về già, đối mặt với các mối quan tâm, có lúc phải nồng hậu, có lúc phải hững hờ.


08 – Khi về già, đối mặt với việc quản lý gia đình, có lúc phải tham dự, có lúc phải buông tay.


09 – Khi về già, đối mặt với những việc đã qua, có lúc cần quay đầu nhìn lại, có lúc phải bỏ qua.


10 – Khi về già, đối mặt với bất công, có lúc cần kháng nghị, có lúc phải lặng im.


11 – Khi về già, đối mặt với khó khăn, có lúc phải vượt qua, có lúc cần né tránh.


12 – Khi về già, đối mặt với sự khoe khoang, có lúc phải mỉm cười, có lúc cần im lặng.


13 – Khi về già, đối mặt với bạn cũ, có lúc phải thật lòng, có lúc không tranh cãi.


14 – Khi về già, đối mặt với hôn nhân, có lúc phải kiên trì, có lúc cần từ bỏ.


Đời người ngắn ngủi, tháng năm dằng dặc. Nhân sinh nhất thế, bất kể thành công thất bại, vui mừng khổ đau, thịnh suy vinh nhục, tất cả đều chỉ như nước chảy mây trôi, một đi không trở lại.


Vui với việc tự mình nỗ lực vươn lên, thanh bạch đạm bạc vô sầu. Kẻ làm ác sẽ gặp tai họa, người làm thiện sẽ được phúc lành. Kẻ đê hèn ắt mục nát còn người cao thượng mãi trường tồn.


Nhất Tâm biên tập



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét