Bài 48
TẠP THI (Kỳ nhất)
雜 詩 (其 一)
Tráng sĩ bạch đầu bi hướng thiên,
壯士白頭悲向天
Hùng tâm sinh kế lưỡng mang nhiên.
雄心生計兩茫然
Xuân lan thu cúc thành hư sự,
春蘭秋菊成虛事
Hạ thử đông hàn đoạt thiếu niên.
夏暑冬寒奪少年
Hoàng khuyển truy hoan Hồng Lĩnh hạ, 黃犬追歡鴻嶺下
Bạch vân ngoạ bệnh Quế Giang biên.
白雲臥病桂江邊
Thôn cư bất yếm tần cô tửu,
村居不厭頻沽酒
Thượng hữu nang trung tam thập tiền.
尚有囊中三十錢
Nguyễn Du
阮 攸
TẠP THI
Bạc đầu tráng sĩ than trời,
Chí hùng, kế sống xa vời mờ tăm.
Ra gì thu cúc, xuân lan,
Rét đông, hè nóng tuổi xuân đoạt rồi!
Chó vàng Hồng Lĩnh tìm vui,
Quế Giang nằm bệnh mây trời trắng phau.
Ở quê mua rượu chán đâu!
Ba mươi đồng có trong bao hẳn còn.
Chú thích:
- tráng sĩ
壯士: người có chí khí mạnh mẽ và mong làm điều lớn lao.
- hùng tâm 雄心`: lòng mạnh mẽ, ý chí cứng cỏi.
- mang nhiên 茫然: xa xôi, mờ mịt.
- hư sự 虛事: chẳng ra sao cả, không ích gì, chuyện hảo.
- yếm 厭: chán chê, chán ghét.
- tần 頻: luôn luôn, nhiều lần, nhăn mày…
- cô tửu 沽酒: mua rượu.
- nang 囊: túi đựng đồ, bao chứa đồ.
Bài 49
TẠP THI (Kỳ nhị)
雜 詩(其 二)
Hồng Sơn nhất sắc lâm bình cừ,
鴻山一色臨平渠
Thanh tịch khả vi hàn sĩ cư.
清寂可為寒士居
Thiên lý bạch vân sinh kỷ tịch,
千里白雲生几席
Nhất song minh nguyệt thướng cầm thư.
一窗明月上琴書
Tiếu đề tuần tục can qua tế,
笑啼殉俗干戈際
Giam mặc tàng sinh lão bệnh dư.
緘默藏生老病餘
Diệp lạc hoa khai nhãn tiền sự,
葉落花開眼前事
Tứ thì tâm kính tự như như.
四時心鏡自如如
Nguyễn Du
阮 攸
Tạm chuyển lục bát:
TẠP THI (Bài hai)
Núi Hồng sắc tỏa mặt
sông,
Sĩ nghèo chốn vắng sạch trong trú nào!
Chỗ nằm: mây trắng lắm sao!
Sách đàn cửa sổ trăng vào sáng soi.
Thói đời loạn lạc khóc cười!
Bệnh già khép tiếng, dấu đời cho xong.
Lá rơi, hoa rụng mắt trông,
Bốn mùa nguyên vẹn gương lòng chẳng thay.
Bài 50
MẠN HỨNG 漫 興
Long Vĩ châu biên đa bạch âu, 龍尾洲邊多白鷗
Lam Giang đường thượng hữu hàn nho. 藍江堂上有寒儒
Nhất sinh từ phú tri vô ích, 一生詞賦知無益
Mãn giá cầm thư đồ tự ngu. 滿架琴書徒自愚
Bách tuế vi nhân bi thuấn tức, 百歲為人悲瞬息
Mộ niên hành lạc tích tu du. 暮年行樂惜須臾
Ninh tri dị nhật tây lăng hạ, 寧知異日西陵下
Năng ẩm trùng dương nhất trích vô? 能飲重陽一滴無
Nguyễn Du 阮 攸
Dịch nghĩa:
CẢM HỨNG TẢN MẠN
Bên cồn Long Vĩ bầy âu,
Nho nghèo nhà ở phía đầu dòng Lam.
Một đời chẳng ích thơ văn,
Mình ngu dẫu giá sách đàn đầy nơi.
Trăm năm thoắt chuyện làm người,
Tuổi già vui thú tiếc đời qua mau.
Gò tây há biết ngày nao,
Trùng dương uống được giọt nào hay không?
- ninh tri 寧 知: (ninh: yên ổn, thăm
hỏi, há nào, lẽ nào, thà, nên...). Há nào biết được...
Saigon, 2003
Dương Anh Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét