THÁNG 3 TỪ BIỆT PLEIKU Donry Nguyễn Tháng ba kéo súng lìa biên ải Nòng súng chông chênh lấp bụi mù Xe qua Diệp Kính chào em gái Đâu ngờ xa cách mãi Pleiku... Đường ra quốc lộ người đông đúc Quân đi dân chúng lấn chen hàng Quân-Dân Cá-Nước tình chan chứa Chẳng khi nào lại chẳng cưu mang. Hành quân ứ nghẽn lê từng bước Pháo địch rê theo nổ dậy trời Những xác người tung... rung tiếng thét... Xác nào là xác của em tôi! Tu Na, Phú Túc tanh mùi máu Dựng súng bên rừng bảo vệ dân Đạn hết... rưng buồn... nghe lệnh xuống Phá nòng, cơ bẩm lấy đem chôn! Chưa có khi nao lòng lính trận Rượu không đủ chớn bỏ cơn buồn Đêm nằm suối đá nghe đau thắt Lệ người chiến sĩ khóc quê hương! Thất thểu đoàn quân ùn Thạnh Hội Cầu phao ngồi đợi lượt sang sông Thần chết gieo mầm theo đạn cối Dòng nước sông Ba nhuộm máu hồng... Tháng ba... lệnh rút về duyên hải Hẹn ngày trở lại đóng biên cương Giày shaut sẽ quyện bùn đất đỏ Ai biết lần đi... biệt chiến trường! Ơi người em gái Pleiku cũ Có còn nhớ lại lính ta không Ta đi theo gót đoàn quân mỏi Lực cùng không giữ vẹn non sông! Phố núi bây giờ mây có thấp Có còn sương trắng những mùa đông Bốn sáu năm rồi ta vẫn nhớ... “Em Pleiku má đỏ môi hồng”... Tháng ba kéo súng đường di tản Là mãi chôn vùi mọi ước mong! Donry
Nguyễn (Nhớ về các chiến hữu trong đơn vị của tôi: Pháo Đội C/221/PB/SĐ22) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét