KHÔNG
PHẢI NGẪU NHIÊN TÔI NHẬN RA EM Thầy Dương Anh Sơn
Không phải bây giờ tôi nhận ra em Một buổi trưa nào trời hanh nắng Những giọt nước mắt lưng tròng nhẹ êm Khởi đầu cho cuộc đổi dời dâu biển
Không phải ngẫu nhiên tôi thấy em đâu Những mặt phải mặt trái của cuộc sống Em nhận ra ngay ở phía trước: niềm đam mê thích thú cùng nụ cười hạnh phúc Nỗi khổ đau cơm áo nhọc nhằn và mồ hôi ướt đẫm: từ đằng sau Không phải bây giờ tôi mới thấy Những suy nghĩ hay những việc làm Đầy ắp tình yêu người sâu lắng Cho những cuộc đời vất vả quanh em Không phải ngẫu nhiên mà tôi thấy rõ Dáng vẻ an bình rất đỗi dịu dàng Trải bao sóng gió người thay vật đổi, Nét hiền hòa bao dung theo tháng năm Vẫn còn nguyên vẹn Trong đôi mắt em
Không phải bây giờ tôi mới nhận ra Những vẻ đẹp từ tâm hồn tỏa sáng Thấm đẫm một tình yêu con người sâu xa Trong em Ôi hạnh phúc biết bao Khi vẫn còn nhận ra được quanh tôi và cuộc đời Những khuôn mặt rất người Như em
Dương Anh Sơn Saigon, 2011 |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét