Hình minh họa
Truyện Cười Thư Giãn - TRÊN CHUYẾN XE VINH - HÀ NỘI
Lan Lê
Trên chuyến xe giường nằm từ Vinh đi Hà Nội, dãy giường giữa xe chỉ có tôi và 1 cô gái khoảng tầm 27 tuổi.
Em nằm giường dưới vì sợ độ cao, tôi nằm giường trên nhìn xuống thấy cô gái có cặp giò đều và trắng nõn nà làm cho tôi không tài nào ngủ được.
Cô gái thấy vậy nên lên tiếng hỏi:
- Răng anh không ngủ đi mà lại cứ nhìn xuống chỗ em nằm rứa?
Tôi cười trả lời cô gái:
- Anh ngủ chuyên nằm úp và mở mắt em ạ!
Cô gái kêu lạnh chân quá, nên nhờ tôi xuống kéo chăn đắp dùm 2 chân.
- Lạnh quá anh ạ? Mình kể chuyện vui đi, em không ngủ được, đường còn dài mà.
Tôi nói với cô gái:
- Kể chuyện gì lúc này được nhỉ? Hay là em kể cho anh nghe trước đi.
Cô gái hưởng ứng ngay:
- Chuyện về thầy cô giáo anh nhé? (Sau này tôi mới hiểu vì em làm trong ngành Ráo Dục)
Tôi lắc đầu nói với cô gái:
- Thôi thôi, chuyện giáo viên nghe buồn lắm, em kể chuyện gì vui vui một tí đi.
Em bắt đầu giọng nhỏ nhẹ kể:
- Có ông Vua xuất quân đi đánh trận, giao cho thằng hầu còn trẻ trông nom cô Công chúa xinh đẹp ở trong cung. Trước đó, Vua căn dặn thằng hầu phải thực hiện mọi yêu cầu của Công chúa.
Đêm 1: Công chúa nằm trần truồng gọi hầu vào phòng ngủ và kêu lạnh. Hầu thấy vậy nên lấy mền cẩn thận đắp lên người cho Công chúa rồi lui ra ngoài.
Đêm 2: Giống như đêm 1, Công chúa lại gọi. Hầu vào phòng không thấy có mền đâu nữa. Hầu bèn lấy tấm rèm cửa đắp lên người cho Công chúa xong đi ra.
Đêm 3: Như đêm 2, Công chúa lại gọi.
Hầu vào phòng lại không thấy có mền, cũng không có rèm. Hầu phải cởi cái áo đang mặc đắp lên người cho Công chúa rồi nhẹ nhàng trở ra.
Ông Vua thắng trận trở về, vào cung vội hỏi cô Công chúa?
- Thằng hầu ở nhà có làm theo mọi yêu cầu của con không?
Công chúa nhỏ nhẹ trả lời:
- Hầu ở nhà chả làm gì cho con cả cha à!
Vua cha nghe thế nổi giận:
- Thế à! Vậy thì mai đem nó ra chém đầu.
Trước khi bị chém đầu, hầu than vãn và kể chuyện vừa qua với đao phủ.
Đao phủ nghe xong bảo thằng hầu:
- Có thấy đống rơm đằng kia không?
Thằng hầu trả lời:
- Sao lại không thấy, nó ở trước mặt mà!
Tên đao phủ cười lên nói:
- Vậy thì ăn đi. Mày đúng là 1 con bò, hôm nay bị chết chém là vừa tội rồi con ạ!
Tôi phá lên cười vì câu chuyện kể của em và tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Lúc xe đến trạm dừng chân, em quyết định đổi chuyến xe khác. Tôi nhanh tay giúp em thu dọn hành lý. Xong, trước khi tạm biệt em đưa cho tôi tờ 100 ngàn.
Tôi ngạc nhiên nhìn em và hỏi lại:
- Sao lại thế! Anh chỉ muốn giúp em thu xếp hành lý cho nhanh thôi mà!
Cô gái nhìn tôi mỉm cười rồi nhỏ nhẹ nói:
- Anh cầm lấy đi. Tiền này là để dành cho anh mua rơm mà ăn đấy. Nhớ mua cho thật nhiều rơm để ăn anh nhé!
Khi bóng em đã khuất xa, xe lăn bánh 1 hồi lâu, tôi mới chột dạ, thằng Hầu trong câu chuyện em kể phải chi ý em là... ? Giờ mua rơm chốn xa lạ này thì ở đâu???
Fb Lan Lê
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét