THÁNG TƯ DẠO ẤY ANH ĐI!... Hahn Nguyen Tháng tư ấy… anh đi xuân trăn trở Đoạn chia- ly em nát
vỡ hình hài Lặng lẽ buồn niềm đau tỏ bày ai Rồi tiếc hẳn tâm tư
ngày vội chết. Từ dạo ấy… Sài- Gòn oằn mỏi mệt
Hàng cây già đứng
sững hết cả mơ Sao ôm trơ trọi nắng mưa thẩn thờ Lòng xót dạ hờn vu
vơ một thuở. Tháng tư ấy… học đường và nỗi nhớ Tuổi thơ ngây phận
như lỡ dòng đời Phượng vĩ ngày xưa hoa nở đành trôi Giờ lẳng lặng sầu
vương thời trơ lá. Từ dạo ấy… Cha ngục tù vất vả Hoà bình rồi Mẹ cũng
đã ngàn thu Nước mắt lưng tròng kẻ khóc ngu khờ Thầm vá víu gia đình
như tan rã. Tháng tư ấy… thôi không còn gì cả Chi Sài gòn của buổi
lạ chợ đông Đừng về anh nhé ai đâu má hồng Thân em ngã úa còn
trong hoài mộng. Từ dạo ấy… hồn buốt lạnh trông
ngóng Lòng dặn lòng khép
kín vọng tin xa Thời vận con gái thanh xuân lỡ mà Bao lời hứa thôi
anh- qua cho đặng… Hahn Nguyen 04- 07- 2022 |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét